Vợ ơi – Mình cưới lần nữa nhé!
Cám ơn em đã làm người yêu của anh từ đó đến bây giờ, cám ơn em vì đã luôn thông cảm và sẽ chia cùng anh về tất cả, cám ơn em đã sánh bước cùng anh từ những ngày cơ hàn nhất.
Nhớ những ngày đầu vào Sài Gòn học tập, là một sinh viên tỉnh lẻ, với bao bộn bề lo toan về cơm áo gạo tiền, anh không muốn em phải khổ khi quyết định đi cùng anh nên dù học tập có vất vã đến đâu nhưng anh vẫn tranh thủ đi dạy thêm, dù có những lớp xa rất xa em nhỉ! Nhiều lúc từ Gò Vấp đạp xe đi dạy mãi tới Tận Quận 4 dưới trời mưa nhưng với lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ, và trên hết là vì em nên anh quên cả mặt nhọc.
Em nhớ không? Kết thúc năm 2 bên Kiến Trúc lớp anh rớt hết gần 1/3 lớp, vậy là em khuyên anh không nên đi dạy nữa tập trung vào học cho tốt nhưng anh luôn ngụy biện là mình dạy luyện thi đại học một tuần có mấy buổi thì có ảnh hưởng gì đâu em, nói vậy nhưng trong thâm tâm anh muốn nghỉ lắm vì mỗi lần đạp xe về tới nhà là người nhừ ra, nhưng nghỉ lại chuyện cơm áo gạo tiền nên anh không nghỉ, và rồi em cũng có cách thuyết phục anh nghỉ.
Đợt đó anh không đi dạy nữa, tuy kết quả học tập tốt lên rất nhiều nhưng kết quả những bữa ăn của mình thì rất tệ. Không có tiền mua gạo, không có ăn anh phải mượn thằng bạn thân cùng lớp. Ngày thằng bạn về hè cũng là ngày mình hết tiền ăn, lấy đâu tiền để trả nó, lúc đó vấn đề kiếm đâu ra tiền để trả nó là một bài toán xem như bế tắc. Sáng ngày 3 tháng 7 dương lịch, là ngày học sinh thi đại học môn đầu tiên, mà cái sở thích xem đề đi đại học nó ăn sâu vào máu anh rồi, vậy là anh nói em lấy xe đạp ra đi với anh, anh lại lọc cọc đèo em theo sau ra trước địa điểm thi gần chỗ trọ nhất, anh đứng trước cổng chơi chờ những em làm xong bài 2/3 giờ ra lấy đề xem cho vui.
Đợi mãi cũng có em ra đầu tiên anh liền chạy tới vừa nói vừa đưa tay lên ngay đề thi xin em đó cho xem đề và xin luôn cái đề, xin được đề anh chạy về phía em đang đậu xe đạp đứng đợi anh, chụp ngay xe đạp một mạch về phòng. Anh cặm cụi giải từng câu một, xong câu nào đưa em ghi lại thật cẩn thận vào một tờ giấy A4 và cứ thế hơn 30’ trôi qua mình cũng giải xong được hơn 2/3 đề thi. Anh và em cùng chạy đến tiệm photo nhờ photo 100 tờ, photo xong anh không nói gì chỉ móc bóp ra lấy chứng minh đưa cho người photo nói là anh giữ chứng minh em, chắc chắn chút nữa em sẽ quay lại lấy, vậy là mình được lấy 100 tờ chạy đi. đến cổng trường thì cũng đúng lúc học sinh hết giờ ra về, anh lấy thẻ sinh viên Kiến Trúc ra đeo lên cổ, cầm tập đáp án vừa chạy vừa chạy đến chỗ mấy em tụ tập vừa la “đáp án môn toán đây, mấy em lấy dò không” rồi cả đám nó vây lấy anh cứ 2 ngàn một tờ, đi qua 3 đám là xong, có đứa còn khen sinh viên nên bán rẻ hè. Bán hết anh chạy ra cổng có em đứng đợi ở đó chạy đi photo mấy trăm tờ nữa và bán hết sạch trơn. Và tất nhiên mình có đủ tiền trả cho bạn anh về quê và có tiền ăn và rồi gần 5 năm bên Kiến Trúc cũng hoàn thành một cách tốt đẹp.
Một kỹ niệm nữa mà lúc nào nó cũng nhắc nhở anh phải sống tốt với em, phải cố gắng để em được tốt hơn, đó là những ngày mình chuẩn bị đám cưới, tiền thì tập trung để mua nhà hết sạch trơn, nhưng anh vẫn chuẩn bị tiền để mua nhẫn cưới, chở em ra tiệm bán nhẫn em đi chọn hoài rồi nói em không mua nữa, anh chóng cả mặt tưởng là em không cưới anh nữa ai ngờ em nói: Mình không cần thiết phải có nhẫn đâu anh ạ, mình cần tiền để làm rất nhiều việc khác nữa, quan trọng là anh thương em và em thương anh là đủ rồi, sau này có tiền anh mua tặng em cũng chưa muộn và mình để giành sau này tặng lại con dâu mình luôn. Trong lúc khó khăn, nghe vậy cũng có lý, vậy là mình về quay về.
Đám cưới được tổ chức ở quê, anh và em quyết định không cần phải có nhạc sóng để tiền đó cho mẹ dưỡng bệnh, em cũng không thuê áo cưới luôn. Hôm sau là đám cưới, chiều đó mẹ biết em không thuê áo cưới để mặc trong ngày mai mà chỉ mặc lại áo như người ta thường mặc trong đám hỏi từ một người chị để lại, mẹ tủi thân mẹ khóc cho một trận, vây là em cũng phải đi thuê áo cưới để mặc.
Và giờ này đây, khi chúng ta đã có 2 nhóc, cuộc sống cũng tạm gọi là ổn định, nhưng trong anh vẫn thấy chạnh lòng mỗi khi nghỉ về những ngày tháng đó. Kỷ niệm 5 năm ngày cưới của mình anh sẽ cưới em lần nữa để được một lần đeo nhẫn cưới cho em Vợ nhé!!!
Bài viết liên quan:
1. Rớt đại học, tôi vẫn có 1 vợ, 2 con, 3 tầng, 4 bánh
2. Clip bé trai 22 tháng tuổi gửi lời chúc tết về quê nhà rất cảm động!!!
3. Chiều quá vợ hóa hư
4. Chiêm ngưỡng 100 mẫu thiết kế nhà đẹp
5. Nam Long là ai mà xây dựng nhà đẹp?